NAM MÔ A DI ĐA PHẬT
Kính bạch chư Tôn Đức Tăng Ni,
Kính thưa liệt quí vị có mặt trong buổi Cầu Siêu Tưởng Niệm Thân Phụ của chúng tôi hôm nay. Cho phép chúng tôi có đôi lời tâm sự với Người quá cố, Một người đã cho chúng tôi bằng hình hài và nuôi dưỡng chúng tôi thành người trong xã hội.
Nam mô tiếp dẫn đạo sư A Di Đà Phật,
Cha, giữa không gian và thời gian tĩnh lặng nơi đó có Cha. Trên con đường thương yêu cao cả và trong ân tình bao la bất tận giữa người và người, giữa sự sống và sự sống nơi đó cũng đã có Cha.
Thưa cha, trong giờ phút nầy con đang lắng đọng tâm tư, thắp nén hương lòng cầu nguyện Tam Bảo chứng tri lòng thành của con. Và quỳ trước án linh của cha để tưởng niệm đến ân sâu sanh thành dưỡng dục cao cả mà cha đã một đời hy sinh cho không chỉ là cả đàn con mà cùng cả đàn cháu thành người trong xã hội.
Thưa Cha, Cổ Đức có dạy rằng: “Cây có cội mới trổ cành xanh lá,
Nước có nguồn mới chảy về khắp ngòi rạch biển sông.” Vừa qua tất cả các con, các cháu đều nguyện quay trở về từ thực trạng của thể chất lẫn đến tâm linh. Về thể chất bằng xương bằng thịt là, tất cả chúng con đã vượt đại dương mênh mông để có mặt cùng Cha lúc Cha còn hơi thở để thăm nom và nghe những lời Cha dặn, đồng thời cũng để cầu kinh, niệm Phật hồi hướng công đức cho Cha. Trong lúc đó, có lần Cha hỏi, “Con cháu đã về hết chưa? Chúng con trả lời, “Thưa Cha đã về đầy đủ.” Cha nói tiếp, “Tất cả những con vật đều có linh hồn, đều biết đau khổ, đều ham sống sợ chết, nó cũng cần cứu vớt, đừng có mời hội đoàn đến mà cắt cổ những con vật đó hàng loạt mà tội lắm nghe!”, Lần khác Cha dặn cả nhà, “Khi tôi tạ thế thì mua quan tài rẻ tiền mà nhẹ, đừng sắm đồ mắc tiền mà nặng để khi con cháu gánh nặng, tội lắm mà còn tổn đức nữa.” Thưa Cha, giờ phút thân Cha già yếu bệnh khổ dày vò, mà Cha còn chu đáo dạy dỗ chúng con tường tận như thế thì làm sao chúng con có thể lãng xao mà không thể không khắc ghi lời cha dạy được. Và Cha đã ra đi một lần có lẽ là không thuận tiện, nên Cha đã trở lại. Đến ngày 8 tháng Chạp, ngày Đức Phật Thích Ca Thành Đạo, Cha nhẹ nhàng trút hơi thở ra đi, tất cả gia đình điều hoan hỷ vì biết rằng Cha đã chọn ngày cả nhân loại Tưởng Niệm ân đức của Từ Bi và Trí Tuệ của Đấng Đại Giác mang về cho tất cả quần sanh.
Thưa Cha,
Về mặt tinh thần, chúng con nguyện trở về với cội nguồn tâm linh, với cội nguồn huyết thống và cùng nhau ghi nhớ lời Cha dạy, cũng như để ôn lại những lời xưa cha đã dạy, mà nay đã trở thành bản môn gia huấn.
“Vườn từ ái Cha dày công chăn sóc, để hôm nay hoa trái nở tình thương.” Vườn từ ái của tâm linh đó đã tưới tẩm lên mỗi tâm thức chúng con, để có khi chúng con đã cảm xúc và kết thành những dòng thơ miên viễn. Chúng con xin đọc lên đây thay lời tiễn biệt Cha về cảnh Phật.
Ba, tấm gương chiếu ngời lên ánh sáng
Là khuôn đúc, đúc nắn đời con khôn lớn nên người
Lúc lớn tiếng, lúc cười vui, khi điềm đạm
Người dạy dỗ đàn con bằng lời nung nấu:
"Ráng làm nguời đừng hư đốn, sẽ hổ thẹn ba"
Sắc nét bền, sâu thẳm, hiền lương
Người, cội thông già, đàn con nương bóng mát
Người, cội thông già che mưa đỡ gió
Người vẫn đứng vững, uy nghi với thời gian
Chỉ mong con lớn, con khôn, con thành người trong xã hội
Gió thét gầm, bão tố phong ba
Lúc đói com, khi rách áo chẳng nề
Ngày tháng êm đềm, ngày tháng nghiệt ngã
Nơi tổ ấm, đàn con an nhiên đùa vui không hay biết
Khi lớn khôn con từng người chắp cánh
Nét buồn vương trong thầm lặng, ba kiên nhẫn
Chỉ nhắc nhở từng đứa, từng lời:
“Bỏ nước bỏ nhà, đừng vong bản con ơi!”
Lời ba khuyên đã vào thẳng tận lòng đời
Ba còn đó, bên kia nửa quả cầu xa thẳm
Vẫn gốc thông già và huyên cỗi xác xơ
Bởi đàn chim non ngày xưa rúc cành rỉa lá
Trải bao thời giông bão, đạn bom
Thêm vào sức tàn phá của thời gian phải úa mòn
Nét già nua, ba vẫn còn, vẫn chu toàn cuộc sống
Bằng tiếng nói, bằng lời khuyên, bằng tấm gương cao cả
Chúng con lấy gì đền trả nỗi thâm ân!..
(Trích Cội Thông Già)
Và thưa Cha,
Lẽ sinh diệt vô thường là lời Phật dạy, chúng con luôn tỉnh giác và biết nhận chân. Thấy rõ sự thực rằng Cha ra đi là một sự thay hình đổi dạng, tình thương yêu và lời dạy dỗ của Cha vẫn còn đó, sẽ sống mãi với chúng con và những người thương mến Cha. Song, nhìn lại, giờ đây thật sự đã vắng bóng cha, tấm thân già và hơi thở của cha không còn nữa, con đang quì truớc án linh của Cha để nói lên tâm cảm của con tưởng nhớ về cha. Con thay mặt tất cả gia đình tâm thành dâng lên cha bát cơm tuần trà để tỏ lòng hiếu kính của chúng con đối với đấng sanh thành cao cả.
“Đây bát cơm đầy nặng ước mong
Phụ thân ơi, đây Ngọc với đây lòng
Đây tình còn đọng trong tha thiết
Ân nghĩa sanh thành chưa trả xong.”
Chúng con xin cầu nguyện cho Cha về nơi an nghỉ cuối cùng, nơi đó Cha sẽ gặp được ánh hào quang của chư Phật và nguyện cầu được chư Phật, Chư Bồ Tát tiếp dẫn Cha vãng sanh về miền tịnh cảnh. Nam Mô tiếp dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật
Và giờ đây chúng con, chúng tôi xin trở lại cùng chư liệt vị.
Kính Bái Bạch chư tôn đức tăng ni. Xin thay mặt tang quyến, chúng con tất cả thành kính đê đầu đảnh lễ bái tạ quý Ngài đã không nề gian khổ, quang lâm chứng minh lễ Tưởng Niệm Cầu Siêu cho Cha chúng con biết nương về chánh pháp mà siêu thóat.
Kính thưa liệt quí vị quan khách, chúng tôi xin đại diện tang quyến, hiếu quyến xin chân thành tri ân và cảm tạ chư liệt vị đã dành thì giờ quí báu cùng đến phân ưu, phúng điếu và tưởng niệm thân phụ chúng tôi, cầu nguyện cho Người đến nơi an nghỉ cuối cùng.
Sau giờ lễ này, chúng con kính cung thỉnh chư Tôn Đức và mời quí liệt vị dùng bữa cơm hiếu phụng.
Mô Phật, trong lúc tang gia bối rối không sao tránh khỏi những điều sơ xuất, chúng con tất cả hiếu quyến cúi xin Chư Tôn Thiền đức niệm từ hỷ xả. Và chúng tôi kính xin tất cả quí liệt vị niệm tình tha thứ. Nam mô A Di Đa Phật.
Con Cháu Họ Lê
Thành Kính Tưởng gợi nhớ Cha, Ông Nội, Ông Ngoại của ngày Người ra đi nhân mùa Vu Lan 2555
– Thiền Gia – Thượng Tọa Phước Toàn gửi BBT. VĐPP
Valan V ề xin tặng bà con những ngườicha đã đi rồi
Vẫy ,vẫy tay chào để tiễn con!
Tháng bảy con buồn ,tim tái tê
Còn đâu Cha đứng đón con về
Âm dương cách biệt rồi Cha nhỉ!
Vĩnh viển ôm sầu trong giấc mê...
Con thấy Cha từ trong bóng đêm về
ngàn năm giấc ngủ vào vô tận
Chua xót nghẹn ngào...chua xót thêm!
Từ đây cho đến cuối đời con.
Con buồn đơn côi giữa xứ người
Con khóc khi đời dâng bão tố,
Con cười...nhưng giọt lệ đầy vơi..
Nhớ thương một mái ấm đoàn viên
Không sao có được từ khi ấy
Uống cạn biết bao nhiêu nỗi niềm
0 nhận xét